Đến khi hai mươi mâm đồ ăn được bưng đến trước mặt giám khảo, ống kính đảo qua tất cả đồ ăn, đặc tả nguyên vẹn. Trong bình luận hoàn toàn không thổn thức nữa, tất cả đều thán phục.
[Dường như tôi đã có thể hiểu được giám khảo rồi. Nếu như tôi là giám khảo, mẹ nó chứ tôi cũng nỡ ăn.]
[Đây không phải là đồ ăn, đây là tác phẩm nghệ thuật. Đồ ăn có thể dùng để ăn, nhưng tác phẩm nghệ thuật thì không dùng để ăn.]
Đến khi bức tranh cổ xuất hiện, mô hình võng xuyên đồ cuối cùng thành hình, tất cả sân thi đều hô lên kinh. Bình luận rơi vào tĩnh mịch, qua thật lâu mới có người đăng bình luận.
[Mẹ hỏi tôi vì sao quỳ xem chương trình, là bởi vì bà chủ Bạch quá lợi hại.]
[Quy mô hùng vĩ, khí thế hào hùng, hoa mỹ mà không mất vẻ tinh xảo, phơi bày mà không mất vẻ đường hoàng. Bức tranh cổ biến thành món ăn trông rất sống động, đây là việc mà con người có thể làm được ư?]
[Mô hình võng xuyên đồ là món ăn nổi tiếng thất truyền nghìn năm, là nỗi tiếc nuối của vô số người trong nghề, không ngờ ngày hôm nay lại viên mãn rồi! Tôi không hề cảm thấy nhóm giám khảo chuyện bé xé ra to, tôi vô cùng đồng cảm, nếu như tôi ở hiện trường thì có lẽ tôi đã òa khóc tại chỗ rồi.]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT