Ngô Văn Văn thậm chí còn phát hiện Triệu Tư Kỳ còn nhiều lần đề cập đến tiệm cơm Bạch Ký trong vô thức, còn vượt qua cả thần tượng của cô ấy. Mặc dù bản thân Triệu Tư Kỳ không hề ý thức được việc này, nhưng Ngô Văn Văn và cô ấy ngày ngày ở chung với nhau, nên Ngô Văn Văn càng hiểu Triệu Tư Kỳ hơn so với bản thân của cô ấy.
Sau khi nghe được nhiều hơn, trong lòng Ngô Văn Văn cũng nảy sinh tò mò về tiệm cơm Bạch Ký.
“Tớ cũng muốn nếm thử thang bao có mùi vị gì.”
Triệu Tư Kỳ nói: “Tớ nói với cậu này, thang bao rất khó tranh được, bánh đậu xanh cũng khó giành y như thế. Nếu sau khi tan học cậu đi, hàng ngũ chắc có thể xếp đến phố đối diện rồi, cậu nhất định sẽ mua không được. Đúng rồi, không phải mẹ cậu đem cơm đến cho cậu à? Chi bằng cậu nhờ mẹ cậu mua mang đến cho cậu đi.”
Ngô Văn Văn nghĩ nghĩ, cảm thấy lời của Triệu Tư Kỳ rất có lý. Thế là lúc ở nhà ăn cơm trưa, cô nói với mẹ việc này.
Ngô Văn Văn thành tích tốt, lại ngoan ngoãn, là áo bông nhỏ của cha mẹ. Mẹ Ngô chiều chuộng cô ấy nên đương nhiên không từ chối, lập tức đồng ý.
Sau khi nhận được câu trả lời của mẹ Ngô, buổi chiều lúc đi học, Ngô Văn Văn từ trước đến nay luôn chăm chú nghe giảng hiếm khi có chút thất thần.
Món thang bao rốt cuộc có mùi vị như thế nào mới khiến cho nhiều bạn học đều thích ăn như vậy? Trong lòng cô dâng lên rất nhiều chờ mong.
Mà theo như lời mấy bạn học thì cách ăn thang bao rất đặc biệt, trước tiên cần cắn một cái lỗ nhỏ sau đó hút hết nước bên trong mới có thể ăn vỏ bánh bao. Ngô Văn Văn nghiêm túc thế nên lấy ra kinh nghiệm khi lần đầu tiên đi nhà tây ăn cơm tây, hăng hái ở nhà luyện tập cách sử dụng dao nĩa như thế nào, đem quá trình ăn thang bao mô phỏng lại ở trong đầu hết lần này đến lần khác.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT