Bởi vì sợ khách hàng bị phỏng lưỡi, Bạch Nhất Nặc cố ý dặn dò khách hàng lúc đem bánh tới: “Cẩn thận nóng, tuy rằng lúc nóng ăn ngon hơn, nhưng mà không chú ý sẽ dễ bị phỏng, xin cố gắng chờ nó nguội bớt rồi ăn ạ.”
Lúc ấy Giang Ninh nghe được, dù sao chờ đồ vật nguội đi một chút cũng không phải cái gì việc khó, cùng lắm thì chơi di động không phải sẽ qua sao?
Nhưng mà sau khi thang bao được đem đến bàn, anh ta mới ý thức được chờ đợi mà bà chủ nói với anh ta mà nói là một loại cực hình.
Nhìn thấy thang bao làm tinh xảo như thế, anh ta cảm giác mỗi một tế bào trên người mình đều đang kêu gào muốn ăn. Anh ta muốn cưỡng bách bản thân lướt điện thoại di dời sự chú ý, nhưng mùi thơm quanh quẩn chóp mũi thật sự là quá mức mê người, khiến anh ta không thể nào lướt điện thoại được.
Anh ta bất đắc dĩ mà buông di động xuống, tính toán đâu ra đấy chờ đợi chừng nửa phút, liền nhịn không được hạ đũa xuống cái thang bao.
Anh ta gắp thang bao lên cắn một miếng nhỏ, nước canh nóng hầm hập bắn toé: “Thật nóng!”
Nhưng mà so với nóng, ấn tượng khiến người ta khắc sâu chính là tươi!
Da heo, canh gà, măng, đinh hương, nấm,… không cái nào không tươi, kết hợp lại giống như một quả bom làm bùng nổ vị giác, làm người ăn một ngụm liền luyến tiếc dừng lại, muốn nuốt luôn cả đầu lưỡi.
Anh ta bởi vì bị nóng, vì thế hít hà một hơi, nhưng mà căn bản luyến tiếc buông thang bao xuống, dùng hết sức lực bắt đầu thổi thang bao, chờ đến khi độ nóng giảm xuống một ít, anh ta lại gấp không chờ nổi cắn thêm một miếng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT