Bạch Nhất Nặc có chút ngạc nhiên, hỏi Viên Ôn: “Kỷ Tử Hoài học nấu ăn nhiều năm như vậy, vì sao bây giờ dì ấy mới đưa thực đơn này cho anh ấy chứ?”
Viên Ôn nói: “Đồ ăn nhà họ Đàm đòi hỏi kỹ thuật cao, không có bất kỳ món ăn nào là đơn giản cả, không phải đầu bếp chuyên nghiệp thì không thể học được. A Ngưng muốn để Kỷ Tử Hoài học thêm chút nền tảng rồi mới học những thứ này. Còn có một nguyên nhân khác...”
Kỷ Tử Hoài ngẩng đầu nhìn về phía Viên Ôn: "Nguyên nhân gì ạ?" Kỷ Tử Hoài cũng không biết phía sau còn có nguyên nhân như vậy.
Viên Ôn thở dài: “Lúc cháu còn nhỏ chưa bao giờ nói muốn làm đầu bếp, cô ấy cũng không biết cháu có đi con đường này hay không, cũng không tính gây áp lực cho cháu.”
Nếu như Kỷ Tử Hoài không tính làm đầu bếp thì thực đơn này sẽ vĩnh viễn không giao vào tay anh ấy.
Kỷ Tử Hoài ngẩn người, đúng là như vậy. Lúc nhỏ anh ấy chỉ biết ăn, không biết làm. Tuy mẹ là đầu bếp chuyên nghiệp nhưng anh ấy chưa từng có ý định làm đầu bếp, mãi đến khi mẹ qua đời, trong lòng anh ấy mới bắt đầu sinh ra suy nghĩ này.
Anh ấy không quên được cảnh lúc hấp hối, mẹ kéo tay anh ấy, nhớ lại chuyện trước kia, giọng điệu đau thương dịu dàng: “Mẹ chưa hoàn thành được nguyện vọng của ông ngoại con, không thể làm rạng rỡ truyền thống món ăn nhà họ Đàm, càng không thể làm một đầu bếp cao cấp. Nếu như cho mẹ mấy năm nữa, không cần nhiều, mấy năm là được, liệu sự việc có thể khác đi hay không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play