Lúc Quý Dư Trì vừa mới mắc huyễn thính, anh ta bị thông tin phức tạp hỗn loạn trong đầu hành hạ đến mức ngủ không yên. Sau khi thăm khám hết tất cả danh y, các bác sĩ nói tâm lý phòng tuyến của anh ta quá cao, không dễ dàng mở tấm lòng ra, thật sự là rất khó chữa.
Quý Dư Trì bị hiện thực dồn đến đường cùng, tuy đã nỗ lực đè nén nhưng trong đầu thỉ thoảng sẽ nảy ra ý nghĩ coi thường mạng sống của bản thân mình. Trước đây anh ta có thể quay phim một cách thả lỏng, nhưng với tình hình hiện tại, anh ta hoàn toàn không quay phim được, đối với anh ta mà nói, sống tiếp cũng không có ý nghĩa gì. Lúc đó bác sĩ kiến nghị anh ta đi du lịch thả lỏng tâm trạng, anh ta đã đồng ý. Nội tâm anh ta nghĩ là nếu như còn không thấy hiệu quả gì thì anh ta sẽ không trở về nữa. Ở đoạn cuối sinh mệnh, nhìn thấy một mảnh phong cảnh non xanh nước biếc của tổ quốc cũng vẫn không phải chuyện xấu.
Sau đó anh ta nhìn thấy phần heo sữa quay kia ở trong đoàn phim, sau đó anh ta liền đi tới tiệm cơm Bạch Ký. Ngoài quay phim ra, đột nhiên anh ta tìm được một thứ khác khiến anh ta sinh lòng mong đợi, đó chính là món ngon, là món ngon bà chủ Bạch làm.
Từ trước đến nay Quý Dư Trì nói chuyện chỉ nói ba phần, cho dù đối mặt với bác sĩ tâm lý, nội tâm của anh ta vẫn rất đề phòng. Anh ta không kể ý nghĩ coi thường sinh mạng của mình ra mà chia sẻ những chuyện khác: “Mỗi lần lúc tôi ăn đồ của Bạch Ký, tâm trạng sẽ hiếm khi thả lỏng.”
Tâm trạng mong đợi này là tia sáng anh ta tìm được ở trong cuộc sống tịch mịch u tối.
Bác sĩ nghe xong lời của anh ta thì gãi đầu mình.
“Thì ra đồ ăn cũng có tác dụng như thế? Bạch Ký này ở đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play