Bạch Nhất Nặc dường như không nhìn thấy vẻ mặt của nhóm giám khảo, mỉm cười đưa đồ đạc của mình lên, sau đó nói: “Đây là gà ăn mày tôi làm, để giữ hương vị nên không mở hết ra. Lúc mọi người ăn, xin hãy dùng đũa mở lá sen ra.”
Giang Hải Tấn âm thầm thở dài, trên mặt vẫn mang vẻ tươi cười. Ông ấy gật đầu, phối hợp theo, dùng đũa của mình mở lá sen ra. Đúng lúc này, một mùi thơm phả vào mặt, tràn ngập trong không khí, khiến tất cả người ngửi thấy đều trở nên ngất ngây.
Một giám khảo nghi ngờ nói: “Sao gà ăn mày này thơm thế?”
Một giám khảo hít một hơi, cực kỳ say sưa: “Hương vị này là hương vị thịt gà tươi thuần túy, có một mùi lá sen nhàn nhạt, còn có một loại mùi vị mà tôi không ngửi ra, kéo dài xa xăm.”
Bạch Nhất Nặc trả lời: “Là mùi rượu hoa điêu (đựng trong chum sành có chạm trổ hoa văn, loại rượu quý của Thiệu Hưng, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc).”
“Bùn tôi dùng làm gà ăn mày là bùn vò rượu nhiều năm, thấm đẫm rượu, tuy là bùn bị vứt đi nhưng mùi rượu vẫn được bảo tồn. Ngoài ra, tôi còn thêm một ít rượu hoa điêu ở trong nguyên liệu.”
Rượu hoa điêu khá nổi tiếng trong rượu Thiệu Hưng, chọn dùng gạo nếp thượng hạng, men lúa mì chất lượng cao, ủ mãi, ủ mãi, mùi rượu thơm ngát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play