Bạch Nhất Nặc nhẫn nại nấu cơm cho chó, đầu tiên là Quý Dư Trì đưa cho... thật sự quá nhiều, thứ hai là bởi vì con chó này rất biết điều.
Quý Dư Trì không đặt tên cho nó. Nó tới tiệm cơm Bạch Ký thời gian dài như vậy, tất cả mọi người chỉ có thể gọi nó là chó con. Sau khi Bạch Nhất Nặc kiến nghị, Quý Dư Trì suy nghĩ một chút nói: “Tôi không nghĩ ra cái tên nào hay cả, cứ gọi nó Tiểu Tát đi.”
Tên rõ ràng lấy từ giống của nó, chữ thứ nhất trong Samoyed. Có phần qua lao, cũng có phần phù hợp.
Sau khi con Samoyed tên Tiểu Tát này ăn đồ Bạch Nhất Nặc làm liền dính lấy Bạch Nhất Nặc.
Có lúc Bạch Nhất Nặc sẽ đến cửa hàng và siêu thị bên cạnh mua vài món đồ, lại từ sân sau trở về tiệm cơm Bạch Ký.
Bởi vì con chó con còn quá nhỏ, họ sợ làm mất nó, lúc ra ngoài đều sẽ khóa cửa sắt của sân sau lại.
Lần nào lúc trở lại, cô cũng đều có thể nhìn xuyên qua cửa sắt chạm rỗng, thấy sân sau có một nhím lông nhỏ màu trắng. Nó ngoan ngoãn ngồi ở phía sau cửa sắt, ánh mắt không ngừng nhìn ra phía ngoài cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT