Người làm tạp dịch nói: “Anh không thấy thầy cai của chúng ta cũng tự mình đến làm chủ thầu ư, chính là vì cơm của tiệm cơm Bạch Ký.”
Tiểu Vương có phần thờ ơ, lời này cũng quá khoa trương rồi: “Cái này thì không chắc, có lẽ là quan hệ của thầy cai và người ở tiệm này tốt cho nên tự mình đến đốc thúc.”
Mãi đến khi anh ta lấy được một phần bánh trôi.
Tiểu Vương nhận lấy một phần bánh trôi, liên tục nói cám ơn với người đưa tới. Anh ta mệt mỏi cho tới trưa, cộng thêm thời tiết rất lạnh, toàn thân không còn chút sức lực nào, cho dù phần bánh trôi này bình thường cũng đủ khiến anh ta thoát khỏi mệt mỏi rồi.
Phần bánh trôi này tản ra hơi nóng nghi ngút, bánh trôi vừa nhỏ vừa tròn, trắng nõn như tuyết, giống từng viên long nhãn, nước canh trong suốt, phía trên còn rắc một ít cẩu kỷ. Cẩu kỷ màu đỏ lúc nổi lên, lúc chìm xuống khiến bánh trôi nên thơ hơn nhiều.
Anh ta múc một cái bánh trôi cho vào trong miệng, sau đó lập tức nhai bánh trôi trong miệng, đến khi nhân mè đen bên trong bánh trôi chảy ra, tay cầm thìa của anh ta không khỏi ngừng lại, không nhịn được thốt lên: “Bánh trôi này ngon thật.”
Chỗ bánh trôi này là Bạch Nhất Nặc làm thuần thủ công, trước dùng bột gạo nếp nhào bột, sau đó dùng đường bột, mè đen làm nhân đường, lại nhào nặn thành bánh trôi nhỏ. Cô nặn khéo, bánh trôi vừa nhỏ vừa tròn, vô cùng xinh đẹp. Bột dùng để làm bánh trôi là bột nước, khiến vỏ bánh trôi trở nên cực kì trơn mềm. Toàn bộ bánh trôi vừa mềm vừa trơn, vừa tròn vừa non.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT