Tô Mạt Mạt nũng nịu với Bạch Nhất Nặc, kể ra hơn hai mươi chỗ tốt của việc không tuyển người mới, ví dụ như tiết kiệm tiền, ví dụ như bớt lo.
Nhưng mà kiểu gì Bạch Nhất Nặc cũng không đồng ý, nghĩ thầm, cô còn lâu mới phải là cô chủ lòng dạ hiểm độc, không thể nghiền ép nhân viên như thế.
Tô Mạt Mạt chỉ có thể từ bỏ: “Em giống như một đứa con một, không thể không chấp nhận ba mẹ có ba đứa con, ô ô ô.”
Kỷ Tử Hoài im lặng: “... Tôi đến trước cô đó, hiểu không?”
Tô Mạt Mạt mắt điếc tai ngơ, nức nở thở dài một tiếng.
Cuối cùng Bạch Nhất Nặc hứa với Tô Mạt Mạt, cho dù người mới đến cũng không bên này nặng bên kia nhẹ, thì sau đó mới chấm dứt.
Sau khi Bạch Nhất Nặc thuyết phục được hai người, thì dán thông tin tuyển người trước cửa hàng, đồng thời cũng đăng tin tuyển dụng trong vòng bạn bè. Tiệm cơm Bạch Ký hiện tại không còn là tiệm nhỏ bừa bãi không có tiếng nữa. Nó trải qua tạp chí ăn cả thế giới, trải qua nhật báo Hải Thị, không chỉ nổi tiếng trong khu vực này, mà cũng có chút danh tiếng ở Hải Thị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT