Trịnh Tự Huân không thể hiểu được, ông biết đầu bếp lớn rất có lòng tin với món ăn do mình nấu, nhưng cũng sẽ không tự tin đến nỗi đậy nắp lại thì không hề xem tới nữa.
"Chín rồi, thường xuyên mở nắp ra sẽ bay mất mùi thơm." Bạch Nhất Nặc thấy ông không tin bèn lấy một thịt viên ra khỏi chén canh, thịt viên vừa to vừa tròn, nước canh trong đó trong vắt, bốc lên hơi nước nóng hổi.
Bạch Nhất Nặc kêu Trịnh Tự Huân thử xem, Trịnh Tự Huân liền cầm đôi đũa làm vỡ thịt viên rồi ăn thịt trong cùng.
Đúng là đã chín!
Hơn nữa là độ lửa vừa đúng, không hề tái, cũng không hề chín già, vị giác vừa non vừa trơn, mùi vị vừa mặn vừa tươi.
Trịnh Tự Huân rất có hiểu biết về ăn uống, biết rằng nắm bắt được độ lửa này khó khăn tới chừng nào, ít hơn năm giây có lẽ còn tái, nhiều thêm năm giây thì sẽ già. Trịnh Tự Huân nhớ ông từng ăn một số nhà hàng, đầu bếp của những nhà hàng đó đều cầm đồng hồ bấm giây và nhiệt kế để nấu ăn.
Mà Bạch Nhất Nặc chỉ dựa vào bản thân kiểm soát thì có thể hạn chế sai số của độ lửa trong từng giây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play