Sau khi Trịnh Vân Phi nhúng xong tôm nõn hình con bướm, đưa nó tới cạnh miệng, ông vừa định mở miệng ra ăn, thế nhưng lúc này, ông lại nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
“Ba, sao ba lại ăn lẩu ở đây!”
Bàn tay của Trịnh Vân Phi không khỏi khựng lại, nhưng nét mặt vẫn bình tĩnh, thong thả ung dung nhét tôm nõn vào trong miệng như không có việc gì.
Sau khi Trịnh Vân Phi nuốt tôm nõn xuống, lẩm bẩm một mình: “Ừm, vừa tê vừa cay, vừa tươi vừa thơm, tuyệt vời!”
Trịnh Tự Huân thấy ba không nghe lời của ông, hết sức tức giận, không nhịn được chất vấn: “Ba, ba không nghe thấy lời nói của con sao, không phải ba nói đang dưỡng sinh à, tại sao chạy đến đây ăn lẩu rồi?”
Lần này Trịnh Vân Phi không có mặc kệ con trai nữa, nhưng cũng không hề tỏ ra sự ngượng ngùng khi bị vạch trần, trái lại bình lặng như thường. Ông lại gắp một con tôm nõn lên, đôi đũa dừng lại ở phía trước Trịnh Tự Huân.
“Đây không phải protein sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play