Tôn Thượng cũng biết làm canh cá chua, nhưng mà anh tự cảm thấy mình không làm được loại vị này. Anh cảm thấy cả người mình chia ra thành hai nửa, một nửa thừa nhận canh cá chua này làm ngon hơn anh làm, một nửa cảm thấy mình suy nghĩ nhiều. Sau khi anh xoắn suýt xong, vì để cầu xin giúp đỡ từ bên ngoài nên anh thấp giọng hỏi Giang Minh ở đối diện: “Lần trước anh đến nhà hàng của tôi ăn cơm, tôi làm món canh cá chua cho anh, anh cảm thấy hai món canh cá chua này món nào ngon hơn?”
“Tôi biết anh là bạn bè của tôi, nhất định sẽ hướng về tôi, nhưng mà tôi mong anh đánh giá công bằng.”
Tôn Thượng vốn cho rằng vấn đề này sẽ rất khó trả lời, không ngờ tới sau khi Giang Minh đang ăn xong ngụm canh cá chua lập tức gật đầu: “Canh cá chua này hợp với khẩu vị của tôi hơn, chua tay tươi thơm, hương vị xông tới vị giác.”
Tôn Thượng: “...”
Tôn Thượng cảm thấy mình bị đả kích mất rồi, đang định buồn một lát thì lại trông thấy Giang Minh không ngừng ăn canh cá chua trong bát, động tác trên tay cực nhanh, không hề có ý dừng lại.
Tôn Thượng không để ý tới nỗi xuân đau thu buồn nữa, vội vàng giành đồ ăn: “Anh ăn nhanh như vậy làm gì, tôi mới chỉ ăn một miếng kìa, anh chừa cho tôi chút.”
Hai người càng ăn càng cảm thấy thơm, càng ăn càng cảm thấy đặc biệt, sự xem thường trong lòng đối với tiệm cơm Bạch Ký đã hoàn toàn biến mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT