Mặc dù ba người Bạch Nhất Nặc đều ăn quả hồng hỏa tinh, nhưng mà quả hồng mà Thịnh Hàn đưa tới thật sự quá nhiều, mặc dù quả hồng ngon nhưng mà lại mang tính lạnh, ăn nhiều không phải là một chuyện tốt, cho nên thừa lại rất nhiều quả hồng.
Mà quả hồng là những quả còn tươi, một khi chín, nếu như không kịp thời ăn rất nhanh sẽ bị thối.
Bạch Nhất Nặc đặt những quả hồng hỏa tinh này ở trước quầy thu ngân, xem như tặng quà cho người khách, khách cầm được quả hồng hỏa tinh đều rất vui vẻ.
Một người khách lông mày sâu mắt to, tóc màu vàng óng, là người ngoại quốc, bởi vì tiêu nhiều tiền nên nhận được một quả hồng hỏa tinh.
Sau khi anh ta nhận lấy quả hồng và ống hút thì có chút không biết làm thế nào, sau khi được Bạch Nhất Nặc hướng dẫn mới biết cách ăn.
Bạch Nhất Nặc thấy người khách này là người Phiên Bang thì nghĩ muốn quảng bá văn hóa nước nhà, vì vậy nói nhiều lời hơn chút: “Quả hồng này là quả hồng chín ở dưới núi Ly, cực kỳ gần lăng Thủy Lăng, thứ anh ăn không chỉ là quả hồng mà là văn hóa.”
"Thật tuyệt vời." Người khách ngoại quốc cái hiểu cái không, nhưng mà lại không ngừng gật đầu. Sau khi anh ta vụng về ăn xong, dùng tiếng phổ thông sứt sẹo, không ngừng giơ ngón cái lên, nói liên tiếp: “Ngon, ngon lắm, good.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT