Thật ra học làm bếp cũng y chang, càng học về sau thì độ khó càng cao, càng khô khan. Vô số lần lật khay làm lại, nhiều vô kể kỹ xảo chú trọng đều là thử thách kiên nhẫn và bền vững của đầu bếp.
Tuy bản thân Bạch Nhất Nặc thích nấu nướng, nhưng cũng có thể hiểu người khác không thích nấu ăn.
Bạch Nhất Nặc nhìn Kỷ Tử Hoài, không nhịn được đưa tay lên xoa nhẹ huyệt thái dương. Cô vốn tưởng mình đã nắm bắt được một học trò cực kỳ hoàn hảo, không ngờ tuy đối phương có thiên phú nhưng không có hứng thú. Cô nắm bắt được một học sinh đứng đầu không thích học tập, nên nhận hay là không nhận đây?
Nếu là người thầy thích sưu tập tem của cô, nhất định sẽ hoàn toàn không do dự nhận anh. Mặc kệ anh thích nấu nướng hay không, nấu ngon là được, cần phải bận tâm nhiều như vậy để làm gì chứ?
Nhưng Bạch Nhất Nặc có trách nhiệm hơn một chút, cô là bậc thầy cô, đương nhiên cô mong học sinh có thể đi được xa hơn trên con đường tài nghệ nấu nướng.
Kỷ Tử Hoài hít một hơi thở sâu, cảm thấy lần này không đảm bảo rồi. Trong lúc anh đang suy nghĩ sau khi Bạch Nhất Nặc từ chối anh, anh nên làm như thế nào thì anh nghe thấy Bạch Nhất Nặc nói: “Anh thật sự cảm thấy bản thân anh không thích nấu ăn sao?”
“Không lẽ sau khi anh làm xong một món ăn không có cảm giác thành tựu sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT