Thư Đình cảm thấy bản thân sau lần phỏng vấn này, đã chịu tổn thương nghiêm trọng, loại tổn thương này không chỉ là sự béo lên của cơ thể, mà còn là sự tổn hại danh tiếng từ trong linh hồn, đây là tai nạn lao động!
Nhưng Thư Đình cũng không có cách nào đi tìm bà chủ để thanh toán, chỉ dám tự mình thề sẽ không đi ăn cơm ở tiệm cơm Bạch Ký nữa. Cũng vì giữ gìn danh dự, nói với đồng nghiệp của mình, bản thân không phải quá thích món ăn của tiệm cơm Bạch Ký, đối phương đối với cô chỉ là sự tồn tại có thể có có thể không, cô không phải phóng viên ăn cơm đâu!
Khoảng cách toà soạn nhật báo Hải Thị xuất bản tiệm cơm Bạch Ký đã trôi qua mấy ngày. Thư Đình vừa bước vào phòng làm việc, các đồng nghiệp thân quen nhìn cô cười. Một người đồng nghiệp nói với Thư Đình: “Cô không phải đã nói sẽ không đi tiệm cơm Bạch Ký ăn cơm nữa sao? Nhưng có người nói đã nhìn thấy cô.”
Thư Đình không trả lời, gọi điện thoại cho nhiếp ảnh gia: "Phỏng vấn lần sau có rồi, tôi chuẩn bị trước anh thu dọn đi, chúng ta cùng xuất phát." Sau đó lấy bản thảo mà mình viết hôm qua ra đặt ngay ngắn trên bàn, tỏ ra mình giống như một phóng viên đứng đắn.
Một đồng nghiệp khác gọi mà không thấy cô nói chuyện, lại nói: “Thư Đình, tôi chính là người nhìn thấy cô đến tiệm cơm Bạch Ký, tôi tuyệt đối sẽ không nhận nhầm người.”
Thư Đình trợn to mắt, nói: “Sao anh lại vô căn cứ hắt nước bẩn vào người trong sạch thế chứ?”
“Cái gì mà hắt nước bẩn vào người trong sạch, nhà tôi ở bên cạnh tiệm cơm Bạch Ký, con gái tôi vô cùng thích ăn thịt kho tàu của tiệm cơm Bạch Ký, thường kéo tôi đến ăn. Người hôm qua tôi nhìn thấy nhất định là cô, có lý lẽ có căn cứ. Không ngờ đó, cô lại có thể nuốt lời, cô đừng trách người khác gọi cô là phóng viên ăn cơm nữa, bởi vì quả thật rất xứng với cái tên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT