Cắn một cắn vào, thơm, xốp, sốt nhiều, mùi thơm đọng lại trong miệng.
“Thịt này lựa chọn không tồi, là thịt ba rọi loại tốt, tỉ lệ nạc mỡ rất tốt, hơn nữa nhân bánh không phải máy móc nấu nướng làm mà là đầu bếp làm bằng tay ư, ăn một miếng đã thấy thơm ngon.”
Tiêu Vũ hai ba miếng ăn hết hai bánh sủi cảo, anh ta đi tới trước mặt Thịnh Hàn: “Cậu mua sủi cảo chiên này ở đâu thế? Sao lại ngon như vậy. Tôi nhớ cậu không giống tôi, không quan tâm đồ ăn mà, nguyện làm hoang mạc ẩm thực, tôi không ngờ cậu cũng có thể tìm thấy món ăn vặt ngon như thế.”
“Ở Hải Thị, cậu không ăn được đâu, đừng nghĩ nữa.”
Tiêu Vũ hơi nuối tiếc, không nhịn được nói: “Xa như vậy hả, thế cậu cho tôi nhiều chút đi.”
"Hai chiếc vẫn chưa đủ, sao cậu ăn nhiều vậy? Cậu còn muốn ăn bao nhiêu?" Thịnh Hàn khẽ nhíu mày lại, giọng điệu có phần mất kiên nhẫn, thoạt nghe hơi thiếu ăn đòn.
"Hai chiếc sủi cảo ngay cả nhét kẽ răng cũng không đủ." Tiêu Vũ nôn nóng kinh ngạc: “Tôi thấy trong kiện hàng của cậu đựng không dưới hai trăm chiếc sủi cảo chiên, mà cậu chỉ chia hai bánh cho tôi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT