Phương Tranh ăn xong sủi cảo tố tam tiên chiên của mình thì định ăn một phần khẩu vị khác. Cô bé đang chuẩn bị cầm lấy thứ bên cạnh thì liếc thấy ông nội mình cứ nhìn chằm chằm vào sủi cảo chiên trên bàn.
Phương Tranh không nhịn được cười một tiếng, rèn sắt khi còn nóng: “Ông nội thật sự không ăn sủi cảo chiên này ư? Nó mới ra lò, là lúc ngon nhất đấy ạ. Nếu như bỏ qua lúc này thì cho dù có dùng lò vi sóng hâm nóng cũng không còn loại khẩu vị này nữa đâu.”
Ông Phương làm ra vẻ tức giận: “Cháu lại dám uy hiếp ông nội mình? Ông tức giận rồi.”
Phương Tranh là do ông Phương một tay nuôi nấng, hai người đối xử với nhau rất tùy ý. Phương Tranh hoàn toàn không sợ gì, lập tức nói: “Ông nội, ông bỏ một phiếu cho tiệm cơm Bạch Ký đi, không phải chỉ là một phiếu thôi sao, Đỉnh Lâu là quán rượu lớn, lẽ nào nó lại thiếu một phiếu đó của ông? Nhưng tiệm cơm Bạch Ký thì thật sự thiếu một phiếu này.”
Trong lòng ông Phương xoắn xuýt, sau khi suy nghĩ một phen, cuối cùng hạ quyết tâm: "Ông phải xem xem rốt cuộc món sủi cảo chiên này ngon hay không ngon, nếu ngon thì ông mới có thể bỏ phiếu cho nó. Nếu không thì thôi nhé." Đứa cháu gái ngốc nghếch, ông cứ ăn sủi cảo chiên vào miệng trước, nếu như không ngon thì thôi, nếu ngon thì ông cũng có thể nói không ngon mà.
Phương Tranh nghe thấy Ông Phương thở dài thì vui vẻ đưa sủi cảo chiên tới.
Ông Phương nhìn sủi cảo thịt tươi chiên màu vàng óng trong tay, ngửi mùi thịt hấp dẫn, từ từ đưa sủi cảo chiên tiến đến mép, sau đó cắn một miếng to.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play