Trong bát canh sứ đặt một quả lê hình cầu, quả lê bị khoét rỗng, cẩu kỷ và bách hợp thấm trong canh lê. Trương Mộng Mộng nhìn quả lê trắng như tuyết trước mặt, không khỏi khen một câu: “Thảo nào gọi là lê tuyết, đúng là trắng như tuyết.”
Trương Mộng Mộng nói xong bèn cầm muỗng lên, uống một ngụm nước canh, đồng thời ăn một viên cẩu kỷ, ngay lúc cô ấy muốn nhả cẩu kỷ ra thì cảm thấy cẩu kỷ này không giống với thứ bình thường mình ăn.
Cẩu kỷ bình thường có phần đắng chát nhạt nhẽo và hơi chua, mùi vị không ngon. Nhưng cẩu kỷ này đã thấm canh lê ngọt thanh nên hương vị ngọt ngào như nho khô vậy.
Trương Mộng Mộng ăn một miếng lê, không nhịn được vỗ bàn khen, mùi vị của quả lê này không giống cô ấy tưởng tượng, ăn rất ngon. Miếng lê bình thường giòn rụm mát mẻ, còn nó thì mềm dai mát mẻ, ăn rất ngon.
Trương Mộng Mộng cách quầy thu tiền rất gần, thế là lớn tiếng hỏi một câu: “Bà chủ, sao vị của món lê tuyết chưng đường phèn này không giống với món tôi hay nấu thế?”
"Món này được chưng chế[1]." Bạch Nhất Nặc nói: “Mùi vị của hai món vẫn có khác biệt rất lớn.”
[1]là một loại phương pháp bào chế thuốc bắc, lấy dược liệu sạch thêm phụ liệu như rượu, dấm cách loại trộn đều hoặc không thêm phụ liệu, đặt trong vật chứa thích hợp, bịt kín rồi dùng hơi chưng tới mức quy định mới lấy ra để khô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT