Trách không được mà nhân viên quản lý kia lại có dự cảm giống ông, lại chặn được hết tất cả các con đường của ông, hóa ra người quản lí có tiến bộ vượt bậc kia lại là người của ông!
Vậy ông cố gắng nhiều ngày như vậy là để làm cái gì?
Giáo sư Vương sờ sờ tóc của mình, ông xuất thần hỏi: “ Gần đây em đã làm gì cả đêm?”
Phương Vân thản nhiên nói: “Một nửa thời gian em dành để là đề cương luận văn, một nửa thời gian là để tăng cường sức mạnh tường lửa của chương trình nhỏ này.”
Phương Vân không hiểu tại sao giáo sư Vương lại hỏi câu này, nhưng khi nghĩ đến tên hacker khó nhằn này thì giọng nói có chút phàn nàn: “Nếu không phải vì cái người hacker kia thì em cũng không phải thức đêm như vậy.”
Sau khi Phương Vân nói xong thì ánh mắt nhìn đến giáo sư Vương, phát hiện ra không biết từ lúc nào mà sắc mặt của ông trở nên rất kém, màu da hết từ trắng rồi lại thành đen, giống như là sơn bị đánh đổ ra mặt bàn.
Phương Vân tò mò hỏi: “Thầy à, có phải thầy cảm thấy không thoải mái đúng không, sao sắc mặt thầy kém vậy? Thầy à, có phải thầy thức khuya không? Thầy đừng bắt chước em, thói quen của em không tốt, dù sao thì thầy cũng đã trung niên rồi, thầy không nên thức quá khuya.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play