Ông ngửi mùi thơm trong không khí mà không thể khống chế ngón trỏ cử động, cảm giác như dạ dày đang trở nên bắt đầu đói bụng.
Ngay khi giáo sư Vương muốn hỏi Phương Vân có thể cho mình ăn cùng không thì lại nhớ đến lúc nãy khi Phương Vân mời ông ăn thì chính ông đã từ chối. Ông chỉ biết thở dài một hơi, trong lòng cảm thấy thật hối hận.
Nếu như vừa nãy ông đồng ý ăn cùng Phương Vân thì tốt biết mấy?
Đáng tiếc!
Phương Vân nhanh chóng ăn hết cơm và súp ngỗng già rồi quay về vị trí, một lúc sau anh ta mới bắt đầu thu dọn đồ đạc, hoàn toàn không phát hiện ra ánh mắt khát vọng của giáo sư Vương ở bên cạnh.
Khi anh ta đang thu dọn đồ thì thấy giáo sư Vương vẫn đang nhìn mình thì tò mò hỏi: “Thầy à, thầy có chuyện gì không?”
Giáo sư Vương che miệng lại lúng túng ho khan, nói: "Không có gì." Cũng không thể nói với học sinh của mình là mình đang thèm ăn súp ngỗng già đúng không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play