Bạch Nhất Nặc nhìn bình rượu sứ trên tay của giáo sư Vương thì thấy nó rất quen mắt. Đó không phải rượu hoa cúc của cửa hàng cô sao?
Giáo sư Vương nhìn thấy Bạch Nhất Nặc đang nhìn mình vì vậy ông đắc ý mà nâng bình rượu hoa cúc lên: “Đây là rượu hoa cúc, học trò của tôi nói không thể mua được rượu hoa cúc này, tôi nhân lúc chúng không học kỹ thuật phần mềm mà đi học lớp tiếng Trung của ông Lý thì mở máy tính viết một chương trình, vì vậy mà ngày nào cũng được uống rượu hoa cúc.”
Bạch Nhất Nặc nhìn bình rượu sứ quen thuộc rồi rơi vào suy tư.
Hóa ra còn có cách cướp đồ ăn như vậy.
Giáo sư Vương gặp được người trẻ lại xinh xắn như vậy nên tự nhiên hào phóng, nói nhiều hơn bình thường một chút, vừa bình tĩnh vừa tự hào nói ra những gì mình đã làm.
Sau khi ông uống thêm một ngụm rượu hoa cúc thì hỏi: “Đúng rồi, cháu họ gì?”
“Cháu họ Bạch.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play