"Tết Trung thu đợt trước, tôi mua được một phần bánh trung thu cuối cùng." Tư Tuyết nói đến chuyện này, có chút ngượng ngùng bảo: “Ông xã, lúc đầu tôi định đem bánh trung thu về cho ông ăn một chút nhưng phần bánh trung thu ngon quá nên tôi không nhịn được. Ông sẽ không trách tôi chứ?”
Thịnh Tu Viễn: “...”
Thì ra "một vị quý bà" chính là Tư Tuyết! Bà ấy không chỉ cướp mất rượu hoa cúc mà còn đoạt đi bánh trung thu của ông ấy!
Thịnh Tu Viễn nghĩ đến đồ ăn mình muốn đều bị đoạt đi thì trong lòng khó tránh khỏi bực dọc, thế nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt vô tội của Tư Tuyết, cảm giác cơn bực dọc của mình không có chỗ phát tiết, giống như quả đấm đập vào vải bông vậy.
Ôi, ông ấy có thể làm gì được, đương nhiên là tha thứ cho bà ấy rồi, ai bảo họ là vợ chồng nhiều năm.
Hơn nữa Tư Tuyết muốn mang bánh trung thu về cho ông ấy ăn, tuy là cuối cùng không nhịn được ăn hết bánh trung thu nhưng điều này chứng tỏ trong lòng bà ấy vẫn nhớ tới ông.
Thịnh Tu Viễn trầm mặc một lúc lâu, thở dài một hơi, nói với vẻ mong đợi: “Tôi không trách bà, phần rượu hoa cúc này chia cho tôi một nửa được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play