Sau khi Tiêu Nam Ninh ăn xong một miếng bánh dày đường đỏ lại gắp một miếng khác, cẩn thận miêu tả vị của bánh dày đường đỏ với khán giả: “Tôi vốn cho là loại đồ ngọt này sẽ rất dính, không ngờ miếng bánh dày đường đỏ này không dính chút nào, vị ngọt vừa vặn, mang theo mùi thơm mát của mía, ăn một miếng lại muốn ăn thêm miếng nữa.”
[Nước mắt chảy ra từ mép, chủ streamer, nếu như anh không chia bánh dày đường đỏ cho tôi thì tôi sẽ, tôi sẽ unfollow anh.]
[Quá phận rồi nhé, tôi còn chưa ăn cơm trưa đâu.]
[Tự Bạch, trong cái bình sứ bên cạnh cậu là cái gì đấy?]
“Đó là rượu hoa cúc.”
Tiêu Nam Ninh đặt chiếc đũa dùng một lần xuống, cầm bình sứ bên cạnh lên rồi rót một chén rượu, chậm rãi uống một ngụm, con mắt tức thì trợn to.
“Vãi chưởng, rượu hoa cúc ngon thật. Tôi nói cho mọi người nghe, thật ra tôi rất không thích uống trà hoa, bởi vì mùi vị của trà hoa rất nhạt nhẽo. Tôi luôn cảm thấy uống trà hoa là hành vi học đòi văn vẻ của đám văn nhân mặc khách. Nhưng chén rượu hoa cúc này khiến tôi cảm thấy rất ngon, hương vị của hoa cúc rất đậm, vị ngọt rất vừa, mùi thơm ngào ngạt thanh mát.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play