Khi mẹ Lục còn trẻ tuổi cũng thích ăn ở những gian hàng xung quanh trường học, không hề để ý đến bề ngoài của tiệm ăn, chỉ để tâm đến mùi vị của tiệm ăn, nếu không thì lúc trước cũng sẽ không vào đây mua thịt kho tàu cho con trai của mình.
Nhưng điều kiện trở nên tốt hơn, đương nhiên sẽ khiến cho mọi người càng thêm vui vẻ.
Sau một lúc, mẹ Lục nhìn thấy vịt quay quả mộc mà bà ấy đã gọi, không kiềm được có hơi kinh ngạc. Mặc dù bà ấy không thích ăn vịt quay, nhưng bất luận là ai nhìn thấy một phần dày mỏng đều đặn như vậy, to nhỏ gần bằng nhau, bày biện miếng vịt quay ngay ngắn, đều sẽ cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
Mẹ Lục ngửi mùi hương tiêu trong không khí, không thể không nghĩ, phần thịt vịt quay này đẹp như vậy, có lẽ sẽ không khó ăn đến mức nào đâu. Bà ấy liền gắp lên một miếng vịt quay bỏ vào trong miệng.
Ánh mắt bà ấy lập tức mở lớn, trước đây bà ấy ăn vịt quay khô cằn, nhai vào thậm chí có chút mắc răng, như là nhai giấy vậy.
Vịt quay này một chút cũng không hề bị khô, ngược lại có chút nước sốt thơm ngon, cắn một miếng, liền có thể cảm nhận được độ mềm của vịt quay.
Ở trong số rất nhiều nguyên liệu nhỏ rõ ràng nhất chính là đĩa mơ dầm kia, vàng óng, trong suốt long lanh, giống như thạch trái cây, ở dưới ánh sáng mặt trời khúc xạ ra hào quang. Mẹ Lục nhớ đến Bạch Nhất Nặc hỏi mình có cần mơ dầm hay không, chứng tỏ mơ dầm này rất quan trọng, liền gắp lên một miếng vịt quay, bọc trên một tầng mơ dầm màu vàng nhét vào trong miệng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play