Bởi vì tiệm cơm Bạch Ký là một tiệm cơm, khói lửa mịt mù, nếu không chú ý vệ sinh, hiển nhiên sẽ có rất nhiều dầu mỡ chồng chất. Thế nhưng tiệm hoa tươi lại không gặp rắc rồi về dầu mỡ, dì Triệu lại rất thích quét tước vệ sinh, tiệm hoa vô cùng sạch sẽ, khiến người cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
Tuy rằng dì Triệu không có xài nước hoa, nhưng mà trong tiệm hoa tươi rất nhiều, làm cho cả căn nhà đều tràn ngập một mùi hương hoa mê người.
“Diện tích hai tiệm chúng ta gần giống nhau. Nếu cháu muốn làm cửa tiệm lớn hơn, có thể dỡ bỏ tường liên thông giữa hai tiệm.”
"Này không tốt lắm." Bạch Nhất Nặc lo lắng nói: “Cái này đối với sau này dì mở lại tiệm hoa không tiện.”
Dì Triệu thản nhiên nói: “Thật ra dì không tính trở lại Hải Thị, cho dù quay lại, cũng không tính làm việc. Dì mệt nhọc hơn nửa đời người, hiện tại cũng đã đến lúc hưởng phúc.”
Dì Triệu vui mừng hớn hở nói: “Nếu như dì bất hòa cùng con dâu, dì sẽ trở về với chị em già. Dì còn có một căn hộ ở phía sau tiểu khu, dì và mấy chị em già có thể chiếu cố lẫn nhau, rất thoải mái, dì vẫn luôn muốn đi Tây Tạng chơi.”
Tuy rằng dì Triệu đã hơn sáu mươi, nhưng lại không thấy quá già. Được bảo dưỡng tốt, hơn nữa tâm tình luôn tươi trẻ, thoạt nhìn chỉ có năm mươi tuổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play