Năm phút sau, cuối cùng Tiểu Mã cũng giao hộp cơm đến tay Dương Phàm, thở phào nhẹ nhõm. Nếu để anh ta ở cùng thịt kho tàu một khoảng thời gian nữa, anh ta thực sự không dám tin vào đạo đức nghề nghiệp của mình.
Dương Phàm lặng lẽ đem thịt kho tàu và thịt heo hấp thính gạo về phòng của mình, vươn tay mở hộp đóng gói chuẩn bị ăn. Dương Phàm gắp một miếng thịt kho tàu đưa vào trong miệng, lập tức bị kinh ngạc tột đỉnh bởi vị của thịt kho tàu.
Thịt kho tàu được luộc trên lửa nhỏ trong hai giờ, thịt nạc không cứng chút nào, ngược lại vô cùng mềm mại, thịt mỡ không có dầu mỡ, trái lại vô cùng thanh nhẹ khoan khoái. Cả miếng thịt kho tàu vừa mềm lại không mất đi độ dai, càng nhai càng thơm.
Sau khi Dương Phàm ăn một miếng thịt kho tàu, lại ăn một chút cơm. Nước thịt kho tàu chan cơm, mùi vị không gì sánh được, ngon đến mức khiến người ta không dừng được.
Dương Phàm ôm mặt, vui vẻ không thôi, nó chưa từng ăn thịt kho tàu nào ngon như vậy. Còn may nó thông minh, gọi đồ ăn mang đi từ tiệm cơm Bạch Ký, mới có thể ăn được vị thịt kho tàu tuyệt đến thế.
Nó tính toán thời gian, mẹ còn đến một tiếng đồng hồ nữa mới về, hôm nay tuyệt đối không thể để mẹ nó bắt được.
Đang lúc Dương Phàm tập trung tinh thần ăn thịt kho tàu, đột nhiên cửa phòng nó bị đẩy ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT