Lý Nguyệt ôm ý nghĩ dễ hợp dễ tan mời khách, sau khi phát hết tất cả đồ uống, thì trở về bên Thẩm Nghiên Nghiên, đưa cho cô một cốc bánh trôi hoa quế rượu ngọt.
Thẩm Nghiên Nghiên cầm cốc bánh trôi hoa quế rượu ngọt, vừa ủ rũ vừa cô đơn: “Hồi trước em đạt được điểm rất cao trong lớp diễn xuất, các thầy cô đều khen diễn xuất của em linh hoạt, diễn cảnh rung động cũng rất chân thực. Nhưng mà đạo diễn lại nói em chỉ biết trơ mắt ếch, giống như một đứa thiểu năng trí tuệ, em có cảm giác mình không thể diễn được nữa. Em muốn rút khỏi giới về nhà.”
Sau khi Lý Nguyệt nghe Thẩm Nghiên Nghiên nói vậy, có chút không đồng ý: “Tốt nhất đừng về nhà gặm nhấm tuổi già, ít nhất phải gây dựng được sự nghiệp. Dựa vào núi thì núi đổ, dựa vào người thì người già. Công việc này không làm được, chúng ta lại đổi việc khác, sớm hay muộn cũng có cơ hội, đừng dễ dàng bỏ cuộc.”
Sau khi Thẩm Nghiên Nghiên nghe được lời của Lý Nguyệt, cẩn thận suy nghĩ một hồi, gật đầu, nắm chặt tay, động viên bản thân: “Cảm ơn chị Nguyệt, em sẽ cố gắng.”
Thẩm Nghiên Nghiên thoát khỏi cảm xúc chán nản, lúc này mới nhìn thấy cốc bánh trôi hoa quế rượu ngọt trong tay mình. Mặc dù không biết cốc đồ uống này là gì, nhưng đây là Lý Nguyệt cô tin tưởng đưa. Cô cũng không khinh thường nó như Trương Nhất Tiệp, thay vào đó trực tiếp dùng ống hút chọc thủng bao bì uống một ngụm, lập tức bị kinh ngạc bởi mùi vị của bánh trôi hoa quế rượu ngọt.
“Cốc rượu ngọt này uống ngon quá, em chưa từng uống loại rượu ngọt nào ngon như vậy. Hương vị khoan khoái nhẹ nhàng, một chút cũng không ngán.”
Lý Nguyệt cười nói: “Em thích là được, chị mua ở một tiệm cơm nhỏ, bán rất chạy, đến muộn thì không thể mua được. Em nên cảm ơn vì chị có quan hệ tốt với bà chủ, nếu không thì hoàn toàn không có phần của em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play