Lục Linh có chút ưa sạch sẽ, thấy ly bánh trôi hoa quế rượu ngọt đã bị động vào, liền không tìm cách tranh giành nữa, quay đầu sang hướng khác, muốn tĩnh tâm làm đề.
Bạn cùng bàn vừa uống ly bánh trôi hoa quế rượu ngọt, vừa tình thâm ý thiết nói: “Ôi ôi, anh Lục, ly rượu ngọt này thật sự uống quá ngon, tớ chưa từng uống rượu ngọt nào ngon như vậy, còn hăng hái hơn so với coca, vô cùng ngon miệng.”
“Dù sao cậu cũng không thích uống rượu ngọt, nhất định cậu sẽ tha thứ cho tớ, đúng không?”
"Tớ mới không hiếm lạ!" Lục Linh thốt lên.
"Vậy là tốt rồi." Bạn cùng bàn nghe được Lục Linh nói, gật đầu, thở dài một hơi, cả người thả lỏng.
Lục Linh thấy bạn cùng bàn bày dáng vẻ này, không muốn để ý đến bạn cùng bàn của mình nữa. Cậu ấy nhìn đề toán khó trước mắt, muốn viết ra lời giải của mình, nhưng bộ não từ trước đến nay luôn tư duy nhanh nhẹn của cậu ấy lại không nghĩ ra được ý tưởng gì.
Một phút, hai phút, ba phút trôi qua, trang giấy vẫn trống rỗng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play