Hai mắt của Trương Khả mở to, vẻ mặt vô tội: “Thầy à, không phải như thầy nghĩ đâu. Thầy nghe em nguỵ biện đã, không, nghe em giải thích.”
Thầy Lưu tỏ vẻ không tin: “Tôi tin em cái quỷ, vậy các trò đang lén lút làm gì, chẳng lẽ là để phòng trộm sao?”
Trương Khả nghiêm túc nói: “Không phải phòng trộm. Nhưng đúng là để phòng người.”
Thầy Lưu thấy Trương Khả đến chết cũng không ăn năn, dùng một tay giật lại đồ trong tay Trương Khả, sau khi mở túi đóng gói ra, phát hiện đồ bên trong lại không giống như tưởng tượng của ông ấy.
"...…Em mua một túi đồ ăn vặt lớn như vậy để làm gì?" Thầy Lưu nhìn thấy gói khô bò xé sợi, cảm thấy sự tâm huyết của bản thân như bị dội một gáo nước lạnh.
“Thầy không biết món khô bò xé sợi này nổi tiếng cỡ nào đâu, lỡ như người khác nhìn thấy sẽ mua hết, khô bò xé sợi cũng phải giới hạn số lượng!”
Thầy Lưu nghĩ đến khô bò xé sợi hồi trước mình mua bị đồng nghiệp cướp mất, trong lòng vô cùng đau đớn, gật đầu đồng ý, buột miệng thốt lên: “Đúng thật.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT