Lúc đầu anh ấy không hiểu, tay nghề của bà chủ rõ ràng tốt như vậy, lại cắm rễ ở chợ, rõ ràng có thể làm bếp trưởng ở khách sạn lớn, lại vẫn cứ an tĩnh ở một góc.
Nhưng bây giờ anh ấy đã có chút hiểu với cách nhìn của bà chủ, anh ấy và dì Lâm là hàng xóm lâng giềng có chút giao thiệp, biết được Bạch Nhất Nặc sau khi bố mẹ mất thì kế thừa tiệm cơm nhỏ của bố mẹ.
Như vậy, mọi thứ rất nhanh đã được lí giải, Bạch Nhất Nặc vì hoàn thành ý nguyện của bố mẹ, để cho bố mẹ đã qua đời vui vẻ, cho nên muốn khiến cho tiệm cơm nhỏ này càng ngày càng tốt lên.
Mặc dù Bạch Nhất Nặc chưa từng nói qua ước mơ của cô. Nhưng Kỷ Tử Hoài tỏ vẻ, anh ấy có thể hiểu được. Sở dĩ anh ấy học nấu ăn, cũng là bởi vì muốn hoàn thành di nguyện của mẹ, thay mẹ trở thành đầu bếp giỏi nhất.
Cùng là người lưu lạc nơi chân trời, gặp nhau cần gì từng quen biết. Bởi vì đã trải qua việc tương tự với bà chủ, anh ấy cảm thấy khoảng cách giữa mình với bà chủ ngày càng gần.
Bạch Nhất Nặc đang cắt rau ở phòng bếp, bên tai đột nhiên truyền đến một âm thanh quen thuộc.
Sắc mặt Kỷ Tử Hoài nghiêm túc, giọng điệu thành khẩn, dường như đã hạ quyết tâm gì đó: “Bà chủ, tôi nhất định sẽ ủng hộ ước mơ của cô.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play