Thiệu Văn thấy món cua hấp cam mà lần trước anh ấy thật sự là quá tuyệt vời, khiến cho anh ấy tới giờ vẫn không quên được cái mùi vị đó, vì vậy nên anh ấy định mua thật nhiều cua hấp cam. Lúc anh ấy nói chuyện với Văn Vũ Hàng, Văn Vũ Hàng nói anh ấy biết món cua hấp cam là có hạn. Thiệu Văn tỏ ra thờ ơ, không phải chỉ cần bỏ thêm ít tiền sao, nhưng Văn Vũ Hàng lại không chịu mua giúp anh ấy.
Vì vậy Thiệu Văn - không tin ma quỷ, không thể làm gì khác hơn là tự mình tới tiệm cơm Bạch Ký.
"Xin lỗi, món cua hấp cam có hạn." Bạch Nhất Nặc nói.
Thiệu Văn nhìn chằm chằm vào Bạch Nhất Nặc mấy hồi, phát hiện bà chủ ở đây có dáng vẻ không tệ, nhưng anh ấy tới đây là vì món cua hấp cam, thế nên anh ấy đã nhanh chóng hòn hồn lại và nói: “Tôi sẽ mua gấp đôi, cô cứ bán từng phần cua hấp cam cũng không dễ dàng gì, thế thì bán hết cho tôi không phải tốt hơn sao?”
Người đang đứng xếp hàng bên cạnh âm thầm cảm thấy bất mãn, nhưng do Thiệu Văn có dáng vẻ cao lớn, nên người đứng nhìn cũng rụt rè, không dám lên tiếng.
“Xin lỗi, thật sự là không được, những vị khách này vẫn còn đang chờ.”
Thiệu Văn ngẩng đầu lên và nói: “Không sao, tôi cũng sẽ đưa tiền cho bọn họ, coi như là do làm trễ nãi thời gian của bọn họ, để bọn họ tới tay không rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT