Bà Lý nhìn vào giá tiền của cua hấp cam, mặc dù giá cả không có đắt bằng món cua hấp cam hồi trước bà ta ăn, nhưng chênh lệch không nhiều.
Bà ta suy xét đến việc chi phí làm ra cua hấp cam đúng là rất lớn, khẳng định món cua hấp cam này chắc hẳn là cua hấp cam bà ta từng ăn.
Mọi người thích nói một câu, tới thì cũng tới rồi.
Bà Lý cũng suy nghĩ như vậy, bà ta đã cố tình đẩy lớp yoga buổi chiều xuống để tới nơi này. Nếu không ăn chút gì đó thì quả thực rất có lỗi với thời gian đi đường của bà ta.
Vì thế bà Lý ăn mặc đẹp đẽ, khí chất đầy mình gọi một phần cua hấp cam, sau đó ngồi xuống dưới bộ bàn ghế gỗ thô.
Bà ta thấy rất không thoải mái khi vừa mới ngồi xuống, cái bàn và ghế dài rất cứng, hơn nữa bởi vì trong tiệm còn rất ít ghế trống, bà ta phải ngồi cùng bàn với những người khác. Bà Lý sống trong nhung lụa đã lâu cũng chưa từng có cảm giác này.
Trong lúc bà ta cảm giác cả người không khỏe, có chút hối hận vì quyết định của mình, lúc muốn đứng dậy rời đi, cua hấp cam được mang lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play