Từ sau khi đến tiệm cơm Bạch Ký, mỗi ngày anh ấy đều có thể nhìn thấy rất nhiều khách hàng tận hưởng đồ ăn ngon, có người là nhân viên văn phòng, có người là học sinh tiểu học, có người là người trung niên. Bất luận là trước khi bọn họ đến đây cuộc sống có bao nhiêu buồn phiền, sau khi ăn xong đồ ăn ở tiệm cơm Bạch Ký, tâm trạng không tốt đều sẽ được xoa dịu.
Đồ ăn ngon có thể chữa lành lòng người, bầu không khí trong khắp tiệm cơm Bạch Ký là thoải mái vui vẻ. Từ ngày mà anh ấy bắt đầu đến, anh ấy chưa từng nhìn thấy tranh chấp nào xảy ra ở đây. Dù cho có xảy ra tranh cãi ầm ĩ, thì cũng đều là do đồ ăn.
Anh ấy vừa mới rời khỏi tiệm cơm Bạch Ký, đi đến sân sau, Bạch Nhất Nặc từ trong phòng bếp bưng ra một thứ, nói với anh ấy: “Hôm nay là Trung thu, chi bằng cùng nhau ngắm trăng đi.”
Bạch Nhất Nặc mang bánh trung thu và nước trà bưng đến bàn đá ở sau sân sau, sau đó kêu Kỷ Tử Hoài ngồi xuống.
Kỷ Tử Hoài ngồi đối diện Bạch Nhất Nặc, dáng ngồi thận trọng, Bạch Nhất Nặc đem hai phần nước trà bưng đến trước mặt Kỷ Tử Hoài: “Nếu ăn bánh trung thu nhân thịt băm, anh hãy uống tách trà hoa cúc này. Nếu ăn bánh trung thu da tuyết, thì anh hãy uống tách trà khác.”
Trà hoa cúc có thể làm giảm hỏa khí, giảm bớt vị béo ngậy của bánh trung thu nhân thịt băm. Mà tách trà khác có thể giúp tiêu hóa bánh trung thu da tuyết vị ngọt.
Kỷ Tử Hoài im lặng bưng nước trà lên, nhìn thoáng qua lá trà dưới đáy: “Là trà Quân Sơn Ngân Châm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play