Văn Vũ Hàng cảm giác như mình đánh được một lúc thì thắng trận, cầm theo bánh trung thu tìm một chỗ ngồi xuống.
Trong lòng anh ta ngập tràn sự khinh thường, sau đó từ từ lấy một chiếc bánh trung nhân thịt từ trong túi ra: “Bánh trung thu có gì……..”
Bình thường anh ta thường hay đi lêu lổng với đám bạn tồi, suốt ngày cơm ngon rượu say, đã từng ăn rất nhiều sơn hào hải vị, kể cả loài cá quý hiếm được vận chuyển bằng đường hàng không nước ngoài, trong nước dù có ra giá trên trời cũng không có người bán. Giá cả không đắt, đồ ăn không có hương vị đặc sắc anh ta cũng không chạm vào. Anh ta hoàn toàn không để bánh trung thu bình thường vào mắt, chứ đừng nói là bánh trung thu của một tiệm cơm nhỏ làm.
Nhưng khi nhìn thấy toàn bộ diện mạo của bánh trung thu nhân thịt, tiếng nói chuyện của anh ta không khỏi dừng lại một chút.
Bởi vì bánh trung thu nhân thịt trong tay anh ta thật sự quá đẹp
Bánh trung thu nhân thịt trắng như tuyết, không bám bụi bặm, sạch sẽ đến mức không thể tin. Lúc Vãn Vũ Hàng nhìn thấy chiếc bánh trung thu nhân thịt này, ngón tay không khỏi nhúc nhích, có hơi sợ thứ trên tay mình sẽ làm bẩn chiếc bánh trung thu nhân thịt này.
Sau khi cúi đầu nhìn xuống bàn tay của mình, anh ta mới ý thức được mình đã phạm phải một sai lầm ngớ ngẩn, bởi vì anh ta hoàn toàn không dùng tay cầm, mà là cầm chiếc bánh trung thu nhân thịt qua bao bì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT