Ánh mắt Ấn Nguyệt Xu nhìn lướt qua Địch Cửu bên này, không định tiếp tục tiến lên dông dài cùng hắn nữa, bởi vì trong lòng nàng đinh ninh, chờ lát nữa Địch Cửu cũng sẽ líu ríu đi theo nàng mà thôi, dù sao hắn cũng chẳng quen biết ai ở đây, vả lại tu vi còn yếu như thế, nếu khi tiến vào bí cảnh mà không đi theo dựa dẫm vào nàng, một mình hắn há có thể sống sót?
Cho nên Ấn Nguyệt Xu nàng chẳng việc gì phải gấp gáp, đợi tới khi tên gia hỏa kia tìm tới, nàng sẽ tìm cơ hội tạo một chút nguy hiểm cho hắn hoảng sợ, nàng muốn dạy cho hắn một bài học, ấy là ở trước mặt Ấn Nguyệt Xu này, Địch Cửu chẳng là cái gì hết.
Địch Cửu đương nhiên không có hứng thú đi cùng Ấn Nguyệt Xu, lại càng chẳng muốn ở bên cạnh Túc Xúc nghe nàng ta lảm nhảm nhiều lời, thế nên hiển nhiên hắn lựa chọn đi chung với Lăng Hiểu Sương.
Trước đó Lăng Hiểu Sương đang nói chuyện với hắn lại vô duyên vô cớ bị Thiệu Băng San đánh gãy. Thế nhưng bản thân nàng ta cũng hiểu chuyện, biết xung quanh hiện tại có rất nhiều tai mắt đều chú ý tới chỗ Địch Cửu nên nàng quyết định không vội nói gì tiếp về đề tài Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên đang lở dở lúc trước.
"Hiểu Sương, hôm nay khách nhân rất nhiều, ngươi đi hỗ trợ bọn họ đi, chỗ Địch Đan Thần có ta ở đây bồi tiếp rồi." Túc Xúc trông thấy Lăng Hiểu Sương thản nhiên đi cùng Địch Cửu một chỗ thì trong lòng hiển nhiên cực kỳ không thoải mái.
Hôm nay nàng ta làm sao thế? Thân là tỳ nữ mà lại làm càn quá mức rồi.
Lăng Hiểu Sương mỉm cười, nhàn nhạt nói, "Sau lần này ta sẽ rời khỏi Tuế Hàn cốc, cho nên hôm nay ta chẳng cần phải đi trợ giúp ai cả."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT