Từ đầu buổi đến giờ, chỉ có Lăng Hiểu Sương vẫn một mực không hề chớp mắt nhìn chằm chằm động tác của Địch Cửu. Nàng khẳng định người bằng hữu mình vừa quen biết không phải là hạng người phù phiếm kia. Vả lại hơn ai hết, những kẻ thâm tàng bất lộ như Địch Cửu, nàng đã từng gặp qua, hơn nữa còn không chỉ có một người.
Giờ phút này không còn ai lên tiếng quấy rầy hắn nữa. Bọn họ đều đang chờ Địch Cửu dùng lô đan và hỏa diễm cấp thấp ấy đem đi luyện chế, hay nói đúng hơn là bọn họ đang chờ xem tới bao giờ đối phương mới chịu nhục mặt thừa nhận là mình luyện đan bất thành.
Hỏa diễm của Địch Cửu rơi lên trên Bán Thần Khí đan lô, vẻn vẹn thời gian mười cái hô hấp, Địch Cửu liền đưa tay vỗ nhẹ một cái vào thành đan lô, tất cả tạp chất trong Bán Thần Khí lập tức đều biến mất dưới cái vỗ ấy của hắn.
Thiệu Băng San trừng to mắt, thật sự cảm thấy rất khó tin. Chỉ dựa vào một động tác mà tức khắc dọn dẹp sạch sẽ đan lô rồi?
Đợi tới khi chứng kiến Địch Cửu đem toàn bộ thần linh thảo đưa vào bên trong Bán Thần Khí, Thiệu Băng San mới có thể xác định thật sự là hắn đã dọn dẹp xong đan lô.
Có thể đứng ở nơi này thì đều là người nổi bật. Địch Cửu vẻn vẹn chỉ dùng một động tác đã nhanh chóng xử lý xong đan lô khiến ai nấy đều không khỏi chú ý, mọi người đều nghĩ xem ra Địch Cửu tựa hồ thật là có mấy phần bản sự.
Bất quá khi trông thấy hắn đưa tay ném hết thảy một đống thần linh thảo vào trong đan lô, những tu sĩ hiểu sơ về Đan Đạo đều lẳng lặng thở dài một tiếng, lò đan dược này bị phế chắc rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT