Quý Tinh Thuần cảm thấy đã lâu rồi cậu mới có một giấc ngủ ngon như vậy.
Mà điều hiếm thấy hơn là, lần này cậu ngủ một lèo, đến cả mơ cũng chẳng thèm mộng mị gì.
Ý thức dần dần rút khỏi giấc ngủ sâu, Quý Tinh Thuần lơ mơ sắp tỉnh, nhưng vì cảm giác quá ư là thoải mái, cậu liền quyết định tiếp tục nhắm mắt, tận hưởng thêm chút nữa.
Bên má chợt có làn gió nhẹ thổi qua, mang theo hơi mát dễ chịu. Mi mắt cậu khẽ giật giật —— tối qua cậu không đóng cửa sổ à? Sao cảm giác có ánh nắng chiếu thẳng vào mặt vậy nè...
Ngay lúc Quý Tinh Thuần đang lười biếng suy nghĩ có nên dậy hay không, bỗng nhiên nghe thấy cuộc đối thoại nho nhỏ từ đâu đó vang lên:
“... Chà chà, lần đầu tiên thấy Tiểu Quý ngủ ngon thế này đấy! Nói mới nhớ, hình như trước giờ chúng ta chưa bao giờ được thấy cậu ấy ngủ thì phải?” Một giọng nam tràn đầy năng lượng vang lên, rõ ràng là đang cố nói nhỏ nhưng vẫn không giấu được sự phấn khích.
“Tôi nghĩ trọng điểm không nằm ở đó?” Một giọng khác trầm thấp, nghe thôi cũng có thể tưởng tượng ra hình tượng một thanh niên chín chắn, điềm đạm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT