Rời khỏi phòng vệ sinh trước một bước, Quý Tinh Thuần hoàn toàn không biết về cái “tiểu nhạc đệm” xảy ra sau đó, cũng không hay rằng nhóm đồng nghiệp quen thuộc của cậu đều đã đến đây.
Thoát khỏi không gian ngột ngạt kia, Quý Tinh Thuần khẽ thở phào, lúc này cậu mới có tâm trí để quan sát tâm trạng của đại Yêu trước mặt.
Nhưng ngay khi cậu ngước lên, đối diện "Người" kia cũng vừa vặn nhìn lại.
Khoảnh khắc tầm mắt giao nhau, Quý Tinh Thuần có cảm giác như vừa lao thẳng vào một biển ánh sáng vàng rực rỡ, khiến cậu theo bản năng chớp mắt một cái. Khi cậu mở mắt lại, màu sắc rực rỡ ấy dường như chỉ là ảo giác, biến mất không thấy tăm hơi.
Bọn họ đang đứng trong nhà, ánh sáng xung quanh rất rõ ràng, đôi mắt của đại Yêu trước mặt lấp lánh như hổ phách, lại có chút giống như mật rượu ủ lâu năm, trong suốt và sâu thẳm. Nếu nhìn kỹ, có thể phát hiện đồng tử nhỏ hơn một chút so với con người bình thường.
Đôi mắt ấy, khi Bắc Minh nhìn chằm chằm vào ai, sẽ tạo ra một áp lực cực lớn—giống như bị một con mãnh thú hung tợn khóa chặt mục tiêu.
Đó là sự áp chế tự nhiên giữa kẻ săn mồi và con mồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT