Bạch Duy trầm mặc một lúc rồi bỗng nhiên lên tiếng: “Hôm nay cám ơn Tiểu Quý đã giúp đỡ, thật ra tôi cũng hơi ngạc nhiên đấy, cậu có vẻ không tức giận chút nào.”
Nghe được câu nói của Bạch Duy, Quý Tinh Thuần thản nhiên thừa nhận: “Thật ra mà nói, nếu em nói không có tức giận, thì chắc chắn là đang nói dối. Nhưng đối với những đứa trẻ như vậy, nếu em có nổi giận thì cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì.”
Chẳng hạn như Trân Châu, khi đưa ra yêu cầu không hợp lý thực ra trong lòng cũng cảm giác có gì đó sai sai, nhưng lại không biết sai ở đâu.
Cứ thế, Quý Tinh Thuần từ từ giải thích cho Trân Châu hiểu ra và khi mọi thứ đã rõ ràng thì vấn đề cũng dễ dàng giải quyết.
Điều quan trọng hơn là, Quý Tinh Thuần đối diện với những đứa trẻ này chẳng có chút thủ đoạn nào, hơn nữa đám nhóc cũng thực sự hiểu lý lẽ, biết sai sẽ nhận lỗi và sửa lỗi.
Phải biết rằng, trong thế giới loài người, cái không thiếu nhất chính là những đứa trẻ không biết nghe lời, không hiểu đạo lý và càng tồi tệ hơn là những bậc phụ huynh đứng sau chúng, luôn bao che, không bao giờ trách móc.
… Ừm, thật ra Quý Tinh Thuần chưa gặp phải loài Yêu “ con ông cháu cha”, nếu có gặp mà vẫn có thể giải quyết như cách vừa rồi, có lẽ sẽ là một kiểu giáo dục hoàn toàn khác!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play