Sáng sớm, Chu gia đã nổ tung.
Trong tiểu viện tạm trú, đầu tiên là Ngân Hạnh thức dậy rửa mặt, không thấy Ánh Sở thì cảm thấy khó hiểu, còn nghĩ rằng nàng đã dậy sớm, đang ở trong phòng tiểu thư.
Ai ngờ đợi nàng ấy múc nước vào, vồ hụt, trong phòng không thấy người nào hết, thậm chí giường cũng chỉnh tề, không giống như có người từng nằm, tay sờ vào thử, lạnh.
Ngân Hạnh vô cùng hoảng sợ, chạy đi hỏi Tôn ma ma, có phải sáng sớm tiểu thư đã đưa Ánh Sở đi ra ngoài không.
Tôn ma ma rất kinh ngạc, tuy nói là viện tạm trú nhưng chìa khóa cửa lớn trong viện đang ở trên tay bà ta, đây là lệ thường. Trước kia ở nhà, cửa viện Hồi Thanh Uyển cũng là do bà ta khóa. Mỗi ngày, thời gian khóa cửa đều cố định, trời chưa sáng tiểu thư có thể đi đâu? Làm sao nàng đi ra ngoài được?
Tôn ma ma đã một đống tuổi rồi, tính tình trầm ổn, không hề hoảng hốt, bước nhanh đi vào trong phòng nhìn xem, lại gọi A Thúc tới hỏi chuyện, tiểu thư có dặn dò gì hắn hay không.
Một bên bà để Ngân Hạnh đi tới các viện khác của Chu gia hỏi thăm, có lẽ thật sự là tiểu thư dậy sớm đi ra ngoài tản bộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT