Ngày mười lăm tháng Giêng, Tết Nguyên Tiêu, đèn lồng treo cao, chiếu đầy phố dài giống như dải ngân hà từ trên trời rơi xuống nhân gian, đầy sao lấp lánh, dẫn tới người đi đường sánh vai, cùng ngắm đèn đuốc.

Ngày náo nhiệt như vậy, Khúc Ngưng Hề rúc đầu nhỏ vào trong xe ngựa, đi về phía hoàng thành. Nàng đã quen sợ lạnh, giờ phút này mặc áo choàng, ôm lư đồng, đầu ngón tay vẫn hơi lạnh. Sau đầu xuân, thành Thượng Kinh không thấy nửa phần ấm áp, cũng không biết còn phải lạnh bao lâu.

Một đường ung dung đến cửa cung, xe ngựa của quý tộc Thượng Kinh như rồng, theo thứ tự mà vào.

Ngày hội tốt lành, trong hoàng thành trống nhạc cùng vang, Đế Hậu và thần dân cùng vui, nhóm quan quyến có uy tín danh dự đều tới.

Đèn cung đình mới chế ra đã sớm được treo lên, tô điểm ở dưới mái hiên hành lang, rực rỡ lấp lánh.

Khúc Ngưng Hề vốn nên vào cung sớm, đi thỉnh an Hoàng hậu. Lúc này không kịp, nàng quyết định đi thẳng tới Cung Giáng Ngọc mở tiệc.

Đi không đến nửa đường, vừa xuyên qua cửa Lựu Hoa thì nhìn thấy tiểu cung nữ cách đó không xa cầm một chiếc đèn lồng sáu góc canh giữ ở bên đường.

Ánh mắt tiểu cung nữ tốt, thoáng nhìn dáng người nổi bật kia liền lập tức nghênh đón, cười nói: "Nhị hoàng tử dặn nô tỳ đốt đèn cho Khúc cô nương."

Khúc Ngưng Hề nghe vậy thì ngẩng đầu, nhìn về phía đèn cung đình treo ven đường, trả lời: "Tối nay đèn đuốc sáng trưng, không cần đốt đèn."

Ngân Bình ở bên cạnh bật cười, nhắc nhở: "Tiểu thư, đây là tâm ý của Nhị hoàng tử."

Tiểu cung nữ vội vàng gật đầu: "Đúng vậy, đúng vậy!" - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T

Khúc Ngưng Hề nhìn hai người bọn họ một cái, sau đó mới hiểu ý. Nàng mím môi lại nói: "Không cần đi theo ta, thay ta cảm ơn Nhị hoàng tử."

Nói xong câu này, một tay nàng ôm áo choàng, nghiêng người đi lướt qua.

Không ngờ lại bị từ chối, còn không cho đi theo, tiểu cung nữ sững sờ, muốn nói rồi lại thôi.

"Tiểu thư." Ngân Bình cất bước đuổi theo, nhịn không được mà khuyên: "Nhị hoàng tử là biểu huynh của tiểu thư, biểu huynh chăm sóc muội muội một chút cũng không tính là gì..."

Tính cả lần gặp mặt tối nay, thật sự đã từ chối quá nhiều lần.

Khúc Ngưng Hề không muốn tiếp những lời này của nàng ấy, vỗ về lò đồng nhỏ, nói: "Ngân Bình, nếu ngươi không chịu ngồi yên thì lần sau ta không mang theo ngươi nữa."

Đuổi một tiểu cung nữ đón đưa, quả thật là một chuyện nhỏ không đáng chú ý. Nam nữ đại phòng của Đại Hoàn cũng không nghiêm khắc đến mức này. Tuy nhiên... Hành động này đến từ Nhị hoàng tử, sự việc lại không bình thường. Để Hoàng hậu biết thử xem?

Ngân Bình không dám tiếp tục lên tiếng, nàng ấy biết sự lo lắng của tiểu thư. Nàng sinh ra là một mỹ nhân, theo tuổi tác dần lớn, nàng lại ngày càng xuất sắc hơn, vẻ xinh đẹp thu hút sự chú ý của mọi người.

Thỉnh thoảng Hoàng hậu nương nương để chất nữ ra vào cửa cung, nuôi dưỡng người như hoa như ngọc, đương nhiên muốn dùng nàng để kéo chút quan hệ thông gia trợ lực. Bà ấy tuyệt đối sẽ không thích nhìn nhi tử của mình nhớ thương biểu muội. Bà ấy không cho phép. Tuy bà ấy không canh phòng nghiêm ngặt, nhưng nếu biết được hai người âm thầm lui tới thì ắt sẽ tức giận.

Ngân Bình nào có lá gan chọc giận Hoàng hậu nhưng nàng ấy lại cảm thấy... Nhị hoàng tử quan tâm như thế, có một số việc không phải không thể trù tính.

Trở thành Hoàng tử phi kim tôn ngọc quý chẳng lẽ không tốt hơn so với những thê tử thần tử bên dưới sao? Còn không biết người nhà sẽ chọn hôn phối như thế nào cho chủ tử đây...

Nàng ấy nghe nói Hoàng hậu nương nương muốn lôi kéo những văn nhân thanh quý kia, không nói đến việc quy củ nhiều, cuộc sống còn đơn sơ. Tuy nói không đến trình độ hai chữ thanh bần nhưng làm con dâu nhà này, mặt mũi lớn hơn trời, tất nhiên là không thoải mái gì.

- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T

Trong cung Giáng Ngọc có lát hỏa long ngầm, lúc này đang ấm áp hòa hợp.

Sau khi Khúc Ngưng Hề tiến vào không bao lâu thì đã bắt đầu mở tiệc. 

Nàng cởi áo choàng, phủi lò sưởi tay, đến vị trí của mình yên tĩnh ngồi xuống.

Thái tử điện hạ và Nhị hoàng tử một trước một sau trình diện, được bao quanh chào hỏi lẫn nhau, nghiễm nhiên là cảnh huynh hữu đệ cung.

Khúc Ngưng Hề cúi đầu rũ mắt, không đánh giá bên kia, tự do với nhóm người ở ngoài.

Từ trước đến nay nàng vẫn như thế, thường xuyên dùng vẻ mặt ngoan ngoãn ngồi ở dưới Hoàng hậu, giống một pho tượng búp bê trắng sứ. Da trắng lông mày đen, hàm răng trắng môi đỏ, vừa đáng chú ý lại vừa tầm thường.

Buổi tiệc tối nay cũng không có gì khác so với trước đây. Đế hậu cùng nhau đến, mọi người hô vạn tuế, phi tần và hoàng tử công chúa, những vương công đại thần kia, hễ là có thể nói chuyện, dù sao cũng phải tiến lên góp một hai lời.

Trong một lúc trên bàn tiệc náo nhiệt, Khúc Ngưng Hề đặt mình trong đó, giống hệt như đồ trang trí điêu khắc bằng ngọc trên bàn.

Có người bí mật nói nàng là một mỹ nhân đầu gỗ, đáng tiếc cho khuôn mặt xinh đẹp này.

Ngân Bình nhìn thấy Nhị hoàng tử nhìn sang đây vài lần, tiểu thư của nàng ấy lại chỉ nhìn thẳng.

Yến hội qua được hơn phân nửa, bệ hạ bị Vân Chiêu Nghi dỗ dành uống nhiều hai chén, tửu lượng không tốt, tạm thời bãi giá rời tiệc.

Khúc Hoàng hậu là chính cung, sau đó buông chén rượu xuống, cũng đi thiên điện nghỉ ngơi.

Đế hậu không có ở đây, thuộc hạ có thể thoải mái hơn chút, có thể ngắm đèn ban đêm ở Ngự Hoa Viên.

Ca vũ đến giờ Hợi, sau đó sắp xếp xem pháo hoa.

Khúc Ngưng Hề đỡ Hoàng hậu cùng đi thiên điện, nhỏ giọng nói: "Vừa rồi con thấy cô mẫu không ăn gì, người có muốn uống một chén canh nóng lót dạ không?"

Khí hậu lạnh lẽo, thức ăn các cung nữ trình lên, một đường trằn trọc đã sớm lạnh thấu.

"Không cần." Khúc Hoàng hậu kéo tay nàng, không để trò hề của Vân Chiêu Nghi vào mắt, thậm chí khóe mắt đuôi mày còn mang theo ý mừng, nhìn nàng như có lời muốn nói.

Bước vào thiên điện, Khúc Hoàng hậu không nhịn được nữa, nhắc tới một người với nàng: "Vãn Du có quen biết Tam cô nương Trịnh gia không?"

Khúc Ngưng Hề sinh ra vào lúc hoàng hôn, nhũ danh là Vãn Du.

Nàng lắc đầu, nói: "Là cô nương nhà Tả thừa tướng sao ạ? Vãn Du chưa từng tiếp xúc."

Đó là tiểu thư khuê các thật sự, mấy đời thư hương, khác với Khúc gia bọn họ. Khúc gia có một người kế tục, những năm này mới dần dần ngoi đầu lên ở thành Thượng Kinh, nhưng phụ, huynh không có người nào nhậm chức trong triều, chỉ có chức vị hư danh An Vĩnh Hầu. Nếu nói thật, Khúc gia có chút chênh lệch với các thế gia khác.

Đương nhiên Khúc Hoàng hậu hiểu rõ việc này nên mới có thể thận trọng chọn lựa chính thê cho Nhị hoàng tử. Bà ấy hơi tự đắc cong khóe môi: "Bệ hạ đã đồng ý, con ta thành hôn trước Thái tử cũng chưa chắc là không thể."

Luận đích luận trưởng, đều là Thái tử xếp ở phía trước, nhưng bệ hạ vẫn chậm chạp chưa định Thái tử phi cho Đông Cung. Nếu Nhị hoàng tử có thể giành trước một bước, thành hôn khai phủ, sinh hoàng tôn, thế cục tất sẽ trở nên vi diệu. Nhìn thế nào cũng là ấu tử có được Thánh tâm. Huống hồ thê tộc được chọn kia còn là gia đình Tả thừa tướng có môn sinh trải rộng...

Khó trách cô mẫu lại vui vẻ như thế.

Nhưng Khúc Ngưng Hề nghe nói Trịnh Tam cô nương thích Thái tử điện hạ. Những lời này là tiểu hữu khuê trung vụng trộm nói cho nàng biết, có lẽ là tâm tư Trịnh Tam cô nương thuần túy, không giỏi che lấp, mỗi lần thấy Thái tử đều nhìn ngây dại, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, tâm sự rõ như ban ngày. Bởi vì vị ở Đông Cung kia phong hoa quá thịnh, sinh ra đã là tiên nhân trong tranh, ánh trăng trên trời.

Khi còn bé lần đầu tiên Khúc Ngưng Hề gặp Thái tử cũng kinh ngạc cảm thán dung nhan diễm lệ của đối phương. Tích thạch như ngọc, liệt tùng như thúy; lang diễm độc tuyệt, thế thế vô song. Nàng chưa từng nghe nói tiên hoàng hậu là mỹ nhân tuyệt thế gì, ngược lại lúc Thái hậu nương nương còn trẻ tuổi có nhan sắc khuynh thành, có lẽ là hắn giống tổ mẫu. 

Có Thái tử như châu ngọc so sánh, Nhị hoàng tử liền...

Khúc Ngưng Hề cũng không nhiều lời nữa, có mấy lời không nên nói ra từ miệng nàng, cô mẫu sẽ tự điều tra một lượt.

Cùng Hoàng hậu nghỉ ngơi ở thiên điện một lát, nhìn bà ấy nhắm mắt dưỡng thần, nàng mới nhẹ nhàng lui ra ngoài.

Ngân Bình ôm áo choàng chờ bên ngoài, người vừa ra ngoài đã khoác áo choàng lên, mỉm cười đề nghị: "Tiểu thư muốn đi dạo hồ Liên Thịnh không? Bên kia có một căn phòng ấm áp để nghỉ chân."

Canh giờ còn sớm, dạo chơi trong khu vườn rất dễ gặp phải người khác, Khúc Ngưng Hề suy nghĩ một chút, gật đầu đáp: "Được."

- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T- 

Hai chủ tớ rời khỏi Cung Giáng Ngọc, đi vào Ngự Hoa Viên, ném tiếng đàn sáo ra sau lưng.

Gió lạnh thổi vào mặt, Ngân Bình quên cầm lư đồng, hai tay Khúc Ngưng Hề khép lại trong túi áo, lúc này đầu ngón tay đã lạnh lẽo.

Cũng đã đầu xuân, không biết Thượng Kinh còn phải lạnh bao lâu nữa.

Ngự Hoa Viên được trang trí đèn đuốc rực rỡ, thỉnh thoảng từ bên cạnh truyền đến một hai câu nói cười, còn có cung nữ thái giám bưng khay đi ngang qua.

Nàng đi tới bên hồ Liên Thịnh, noãn các gần ngay trước mắt. Đột nhiên có một tiểu cung nữ vội vàng vọt ra, giữ chặt Ngân Bình, mở miệng kêu một tiếng tỷ tỷ tốt, nói là có chuyện gấp gáp năn nỉ nàng ấy hỗ trợ. Khúc Ngưng Hề còn chưa kịp phản ứng, người đã bị lôi đi, chuyện xảy ra chỉ trong vòng vài giây.

"Ngân Bình..." Nàng hơi mờ mịt, đứng một mình tại chỗ.

Khúc Ngưng Hề nhìn qua noãn các sáng ngời cách đó không xa, một cảm giác vi diệu không thể miêu tả đột nhiên dâng lên.

Nàng không khỏi do dự.

Nơi đó... Có lẽ đã bị người nhanh chân đến trước, nàng không thể đi vào.

Trực giác của Khúc Ngưng Hề chưa chắc chính xác, chỉ là nàng, bỗng nhiên không quá muốn đi noãn các nữa. Vừa rồi nàng nhìn thấy cung nhân bưng khay trong tay, mặc dù không quan sát tỉ mỉ nhưng nàng nhớ mang máng là ít rượu và thức ăn... Nói không chừng thật sự có người ở bên trong thì sao?

Khúc Ngưng Hề lập tức nhớ tới lúc vào cung, mình gặp được một tiểu cung nữ ở chỗ cửa Lựu Hoa. Đây đã không phải lần đầu tiên Nhị hoàng tử làm loại trò vặt này, tùy ý làm bậy ở dưới mí mắt cô mẫu, hoàn toàn không lo lắng sẽ mang đến phiền phức như thế nào cho người bên cạnh.

Giờ phút này, tuy không có bất kỳ chứng cớ nào cho thấy Nhị hoàng tử đang ở trong noãn các nhưng Khúc Ngưng Hề cũng không tự đi qua chứng thực.

Nàng hơi suy nghĩ, bước nhanh quẹo vào một lối rẽ nhỏ uốn lượn bên cạnh.

===

Nghiên: Truyện mới cả nhà ưiiiii!! Ủng hộ team nhó! <3

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play