Sau khi hai người ăn xong, chân trời một mảnh ráng đỏ, hoàng hôn ánh cam bao phủ khắp rừng rậm, bôi lên màu sắc rực rỡ.
Người thích ánh sáng, mắt thấy ánh mặt trời sắp ẩn nấp sẽ dễ sinh ra lo lắng. Khúc Ngưng Hề quay đầu lại đánh giá cánh rừng yên tĩnh này, hoang tàn vắng vẻ, phương xa có chim hót thú rống, đáy lòng không ức chế nổi tia e ngại kia.
Trời sắp tối rồi, bọn họ định qua đêm ở đâu đây?
Lúc này phải cảm ơn Lục Huấn Đình đã dự kiến trước, nhiệt độ không khí giảm xuống mà bọn họ thì đã giải quyết xong y phục ướt, cũng đã lấp đầy bụng, chỉ cần tìm được chỗ ngủ lại là có thể thuận lợi ở lại qua một đêm.
Y có nhiều thuộc hạ như vậy, chắc chắn đang tìm tung tích của hai người.
Lục Huấn Đình dẫn Khúc Ngưng Hề đi trong rừng, y dùng trường kiếm trong tay dò đường, bứt dây động rừng, tránh bị rắn độc cắn bị thương.
Khúc Ngưng Hề xách váy ở phía sau, đi rất gập ghềnh. May mà trên người nàng mặc váy vải bền chắc ở trong thôn, nếu là vải vóc khác, chỉ sợ không chịu nổi bụi gai và cành cây cọ xát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT