"Trời mưa rồi."
Khúc Ngưng Hề được lặng lẽ hộ tống đến trong phủ đệ ở phường Kim Tắc. Nơi này là địa bàn của Lục Huấn Đình, trước đây nàng đã tới đây hai lần. Y không mang nàng vào cung, chỉ bảo nàng ở đây chờ tin tức. Nếu là đánh giáp lá cà, Đông Cung cũng chưa chắc đã an toàn.
Khúc Ngưng Hề mới mười mấy tuổi, đương nhiên chưa từng trải qua thay đổi triều đại. Nàng hỏi Đằng Mẫn, Đằng Mẫn nói cũng nên náo loạn thêm mấy ngày.
Biết được Thái tử không họ Bùi mà là họ Lục. Nếu y muốn ngồi lên hoàng vị, chắc chắn có rất nhiều người phản đối, đặc biệt là quan văn, đám lão già kia rất cố chấp. Cho dù bệ hạ có lỗi với Lục gia, cho dù điện hạ có năng lực xuất chúng, bọn họ cũng không chịu cúi đầu.
Đoạn sau đó Khúc Ngưng hề không cần hỏi lại, người không cúi đầu, quá nửa là đầu người rơi xuống đất. Không rơi máu tươi, làm sao hoàng thành đạt được sinh mệnh mới. Hơn nữa, so với ngôi vị hoàng đế kia, mục đích chủ yếu nhất của Lục Huấn Đình là để Thiên Khánh Đế viết chiếu tự kể tội mình, kể lại hành động của ông ta đối với Lục gia cùng với những tướng sĩ vô tội sau khi hại chết Lục gia kia.
Lúc ấy Đại Hoàn thắng lợi trong tầm mắt, những người đó là hững người hy sinh không cần thiết. Thậm chí, thiếu chút nữa bởi vì một mình Hoàng đế mà chôn vùi thắng lợi trước mắt.
Nếu không phải Đông Long đạn tận lương tuyệt, thấy người Lục gia chết rồi, làm sao bọn họ chịu đàm phán? Chỉ sợ còn giãy dụa một phen mới bằng lòng bỏ qua!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play