Viên đạn rơi xuống về phía bình hoa, vỡ toang!
Cả người Diệp Kiều run rẩy, dáng vẻ rất sợ hãi, hốc mắt toàn là nước mắt: "Đừng tới đây!" Thân thể cô liên tục lui về phía sau, đến khi dựa vào góc tường.
“Giết cô ta đi! Cô ta chính là gián điệp! Ngày đó ở trong kho hàng, cô ta đánh tôi hôn mê, còn xem sổ sách của tôi rồi ghi chép lại!" Phan Linh kích động nói, đôi tay còn nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn xe lăn.
“Tôi không có! Tôi chỉ là học sinh tới đây du học thôi! Bạn học của tôi bị mấy người bắt đi nên tôi mới đến cứu cô ấy!" Diệp Kiều kích động giải thích: "Cô là mụ đàn bà điên, lại nổi điên rồi!"
Phan Linh nghe Diệp Kiều nói, càng giận hơn: "Hà Sơn! Tôi nói thật! Cô ta chính là gián điệp! Có lẽ, cô ta với A Mộc là một bọn! Không thì sao anh ta lại có phản ứng với nó?!"
Hà Sơn không tin Phan Linh nói, ngược lại càng chán ghét hơn: "Đem con điên này đẩy đi đi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT