Vùng lân cận không có bệnh viện, chỉ có đoàn đội chữa bệnh của Hà Sơn, vì để phạt Phan Linh, Hà Sơn không cho bác sĩ tiêm thuốc tê.
Cho nên, trong lúc lấy đạn, Phan Linh đau đến thừa sống thiếu chết!
“Hà Sơn! Anh mẹ nó ngu quá! Cô ta là gián điệp! Ngu vừa thôi!" Phan Linh sắc mặt trắng bệch, mồ hôi đầy đầu, mỗi lần tỉnh dậy, Phan Linh đều điên cuồng nói câu này!
Nhưng mà không ai để ý đến cô ta!
“Chúng mày cũng thật ngu! Tao muốn thuốc tê…." Hà Sơn b.ắ.n một phát giữa cẳng chân cô ta, viên đạn ghim ở trong xương, bác sĩ đào rất nhiều lần vẫn chưa lấy ra được, lúc này cái nhíp màu bạc mới kẹp được cái vỏ đạn màu đồng, Phan Linh bị đau kêu lên giống như heo bị chọc tiết, đôi tay nắm chặt lấy ga trải giường.
“Hà Sơn…..Phan Linh tao thành quỷ cũng không tha cho mày! Ngu ngốc!" Phan Linh hận đến nghiến răng nghiến lợi, càng hận con nhóc thối kia hơn!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play