Cô có Lục Bắc Kiêu rồi, những quân nhân này nào có trong mắt cô!
Tối hôm qua vẫn luôn chờ điện thoại của anh đến mức ngủ quên, không chờ được. Huấn luyện quân sự không được phép mang bất cứ thiết bị liên lạc nào, điện thoại bị cô để ở kí túc xá. Nghĩ đến việc có thể sẽ lỡ mất cuộc gọi của anh là lòng cô quặn thắt. Cô thực sự muốn giả ốm nghỉ luyện quân sự để đến đội đặc chủng tìm anh!
Cô không tin anh chưa về!
Cô hỏi Lục Tiểu Cổn, Tiểu Cổn thối cũng không nói với cô! Hai người đều có một tính xấu này!
Đều như linh hồn!
"Anh quân nhân đẹp trai quá, các anh ấy thực sự là quân nhân sao?" Dưới thảm cỏ xanh và bầu trời xanh, các giảng viên trong bộ quân phục rằn ri đang xếp hàng ngay ngắn, tiến về phía từng lớp, bước đi của họ đều đều và đầy khí thế.
"Thôi đi, thế này có là gì, mấy anh lính như thế tôi thấy mỗi ngày! Nhà ông nội tôi ở ngay đại viện quân đội!" Diệp Trăn Trăn kiêu ngạo nói, vô cùng khinh thường, đã quên sự thật mình là con hoang.
Đúng lúc này một bóng hình cao lớn đập vào mắt cô ta.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play