Trước đó Diệp Trăn Trăn đã bị kích thích đến mức tinh thần không ổn định rồi, Tần Lan đã tìm bác sĩ tâm lý tư vấn tâm lý cho cô ta một tuần thì cô ta mới bình thường lại một chút. Bây giờ cô ta còn đang tự thôi miên mình rằng mình là công chúa nhà họ Diệp, còn Diệp Kiều là con hoang.
Hơn hai giờ sau, xe buýt cuối cùng cũng đến doanh trại quân đội ở ngoại ô thành phố.
Thành phố J có mấy doanh trại, nơi đây chỉ là khu đồn trú thành phố J, chứ không phải là doanh trại của mấy người Lục Bắc Kiêu.
Đã chạng vạng tối rồi mà điện thoại vẫn không reo, lẽ nào, anh vẫn chưa về sao?
Khốn kiếp!
Nhìn thấy anh, cô nhất định phải đ.ấ.m đá anh một trận mới được! Sau đó, ôm chặt anh…
Vừa nghĩ đến anh là mắt cô lại đỏ lên, nhớ quá, nỗi nhớ đã ăn sâu vào tận xương tủy, ước gì có thể nhìn thấy anh ngay lập tức, ôm chặt lấy anh, ngửi mùi trên cơ thể anh, hôn anh mãnh liệt!
Cho dù anh về thì chắc cũng bận rộn nhiều việc!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT