Khương Vệ Dân nghe xong, cảm thấy hơi lúng túng nhưng cũng có chút tự hào.  
Dù tự nhận bản thân không có mắt nhìn, có vẻ hơi mất mặt, nhưng việc con gái mình giỏi giang như vậy lại khiến ông cảm thấy đáng để kiêu hãnh.  
Tuy nhiên, ông cũng không phải người không biết điều, liền mỉm cười với chủ quán: “Cảm ơn anh đã chỉ bảo, lần sau tôi sẽ không phân biệt sai nữa.”  
Nghĩ đến việc con mắt đánh giá của mình không bằng con gái, ông quyết định không rời khỏi cửa hàng này mà hỏi tiếp: “Chủ quán, anh họ gì? Chúng tôi mang theo không nhiều tiền, nhưng muốn nhập thêm ít hàng. Anh có thể giảm giá chút được không?”  
“Tôi họ Tiền, tên một chữ Nhã trong nhã nhặn.” Chủ quán vẫn lạnh lùng, chẳng tỏ ra chút nhiệt tình nào. Sau khi nói xong, ông ấy quay về bàn, tiếp tục ăn mì ăn liền, hoàn toàn không thèm để ý đến hai cha con họ.  
Khương Cẩn nhìn hành động này, khóe miệng cô không khỏi giật giật. Đùa gì chứ, dù quần áo ở đây đúng là khá tốt, nhưng đâu phải không có lựa chọn khác. Cô chẳng muốn bị đối xử lạnh nhạt thế này chút nào.  
Đúng lúc cô định quay người rời đi, cái tên “Tiền Nhã” bất ngờ xuất hiện trong đầu cô.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play