Khương Cẩn bây giờ nặng khoảng năm mươi ký, dù có đạp lên bếp lò để chui vào cửa sổ thông gió, thì khi nhảy xuống đất, cô cũng không thể nào đáp xuống một cách êm ái được, quả nhiên một tiếng “Bịch” nặng nề vang lên, chấn động đến mức chân Khương Cẩn cũng tê rần.
Tất nhiên, trừ khi người trên lầu đang mải mê đến mức quên hết mọi thứ, nếu không, chắc chắn họ cũng nghe thấy động tĩnh này.
Cô không dừng lại mà lập tức mở cửa ra trước, đề phòng bản thân hiểu lầm, nếu để người khác biết cô chui vào bằng cửa thông gió, sợ rằng sẽ bị xem là trộm mất.
Sau đó, cô mặc kệ chân đau, không ngừng chạy lên lầu hai.
Cô còn chưa kịp đẩy cửa thì cánh cửa đã bị mở ra từ bên trong.
Khương Cẩn nhìn người phụ nữ xa lạ đang mỉm cười, rồi lại liếc sang Khương Vệ Dân đang có vẻ mặt căng thẳng, đôi mắt hạnh nhân của cô híp lại, ánh mắt lướt nhanh qua căn phòng, trông vô cùng sắc bén.
Giọng cô cũng rất nghiêm túc: “Ba không ở tiệm của mình, chạy đến đây làm gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT