Thực ra Khương Cẩn vẫn luôn chờ tin tức từ anh ta. Nhưng hiện tại, cô vừa mới trả hết hai khoản nợ lấy hàng quần áo nữ, tuần trước lại vừa đưa cho dượng năm vạn tệ. Bây giờ, trong sổ tiết kiệm của cô chỉ còn hơn mười một nghìn.
Cô lập tức hỏi: “Anh Khang, anh thấy có nhiều người tham gia đấu giá không?”
Kim Vĩ Khang liếc nhìn Khương Cẩn, cảm thấy cô cũng thật thực dụng, lúc cần nhờ vả thì gọi anh ta một tiếng “anh” còn bình thường thì gọi thẳng tên anh ta.
Có lẽ vì lần trước do mình vô tình đụng trúng Khương Vệ Dân, khiến Khương Cẩn nổi giận với anh ta nên dù bây giờ hai nhà đã có chút qua lại nhưng Kim Vĩ Khang vẫn còn hơi e dè khi đối diện với cô.
“Chắc là không đông lắm đâu.” Anh ta suy nghĩ một chút rồi lại thấy không chắc chắn lắm. Anh ta nói: “Nhưng tôi có nghe chú tôi vô tình nhắc đến là họ đang xem xét mở thêm một khu phố thương mại mới để phát triển kinh tế của thị trấn. Có khả năng họ sẽ chọn một trong hai nơi là Trung Trạch hoặc Tam Liên."
Nói xong, anh ta kinh ngạc nhìn Khương Cẩn: “Không lẽ là em nghe được tin này nên mới định mua căn nhà cũ ấy? Tôi nói trước cho em biết, vẫn chưa chắc chắn được họ sẽ chọn ở đâu đâu. Em không sợ lỗ sao?”
Khương Cẩn ngoan ngoãn lắc đầu, cười đáp: “Làm sao tôi có thể biết được những thông tin nội bộ thế này chứ? Tôi chỉ nghĩ rằng giá nhà cũ lúc này còn rẻ, mua cũng không bị thiệt, sau này có tiền thì có thể đập đi xây lại nhà mới. Giờ nghe anh nói vậy, nếu may mắn thành sự thật thì đó là niềm vui bất ngờ, còn nếu không thì tôi cũng chẳng thấy tiếc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT